Rối loạn giao tiếp xã hội được biểu hiện thông qua những trở ngại trong việc sử dụng các kỹ năng giao tiếp và ngôn ngữ xã hội (còn được gọi là giao tiếp thực dụng). Một đứa trẻ hay thiếu niên bị rối loạn này sẽ gặp khó khăn trong việc tuân thủ các quy tắc giao tiếp xã hội thông thường (bao gồm ngôn ngữ nói và ngôn ngữ cơ thể), tuân theo các quy tắc chung khi kể chuyện hoặc đối thoại (người này nói xong đến lượt người kia nói), đồng thời cũng gặp khó khăn trong việc thay đổi ngôn ngữ để phù hợp với hoàn cảnh hoặc nhu cầu của người nghe.
Rối loạn giao tiếp xã hội là gì?
Rối loạn giao tiếp xã hội được biểu hiện thông qua sự trở ngại trong việc sử dụng các kỹ năng giao tiếp và ngôn ngữ xã hội (còn được gọi là giao tiếp thực dụng). Một đứa trẻ hay thiếu niên bị rối loạn này sẽ gặp khó khăn trong việc tuân thủ các quy tắc giao tiếp xã hội thông thường (bao gồm ngôn ngữ nói và ngôn ngữ cơ thể), tuân theo các quy tắc chung khi kể chuyện hoặc đối thoại (người này nói xong đến lượt người kia nói), đồng thời cũng gặp khó khăn trong việc thay đổi ngôn ngữ để phù hợp với hoàn cảnh hoặc nhu cầu của người nghe.
Tình trạng này khiến trẻ gặp khó khăn trong việc đối thoại và cư xử với người khác, và thậm chí có thể ảnh hưởng đến thành tích học tập trẻ.
(Nguồn: Shutter Stock)
Rối loạn này thường được chẩn đoán khi trẻ được 5 tuổi, vì giai đoạn này, trẻ đã có thể phát triển đầy đủ khả năng nói và khả năng ngôn ngữ.
Triệu chứng thường gặp của rối loạn giao tiếp xã hội
Trẻ liên tục gặp khó khăn trong việc giao tiếp bằng cả ngôn ngữ nói và ngôn ngữ cơ thể, được biểu hiện qua tất cả những điều sau:
- Hạn chế trong việc dùng khả năng giao tiếp của mình cho các mục đích xã hội, như chào hỏi và chia sẻ thông tin để phù hợp với bối cảnh xã hội.
- Trở ngại trong việc thay đổi cách giao tiếp để phù hợp với tình huống hoặc nhu cầu của người nghe, chẳng hạn trẻ sẽ không nhận thức được nói chuyện ở ngoài sân chơi sẽ khác với nói chuyện trong lớp học, nói chuyện với trẻ con sẽ khác nói với người lớn, cũng như không biết tránh cách nói chuyện trang trọng quá mức cần thiết.
- Gặp khó khăn trong việc tuân theo quy tắc về đối thoại và kể chuyện, chẳng hạn như thay đổi vai trò nghe-nói khi đối thoại, giải thích lại khi gặp hiểu lầm, cách sử dụng các ngôn ngữ nói và ngôn ngữ hình thể để điều chỉnh sự tương tác.
- Khó khăn trong việc hiểu những thứ không được diễn đạt rõ ràng (ví dụ như những thứ được yêu cầu phải có khả năng suy luận), nghĩa bóng hoặc ý nghĩa mơ hồ của ngôn ngữ mà chỉ có thể giải thích khi có ngữ cảnh cụ thể (ví dụ như thành ngữ, chuyện cười, ẩn dụ, từ nhiều nghĩa).
Thiếu hụt khả năng giao tiếp gây ra những hạn chế mang tính chức năng. Trẻ gặp trở ngại trong việc giao tiếp hiệu quả, tham gia các hoạt động xã hội, các mối quan hệ; ảnh hưởng đến thành tích học tập, và kết quả hoạt động của cá nhân hoặc đồng đội.
Những triệu chứng bắt đầu xuất hiện ở giai đoạn phát triển sớm của trẻ.
Các triệu chứng không liên quan nhiều đến một rối loạn tâm thần khác và không phải do tình trạng y khoa hoặc thần kinh nói chung gây ra, hoặc do thiếu khả năng lĩnh hội các cấu trúc từ và ngữ pháp. Tình trạng này cũng không liên quan đến rối loạn phổ tự kỷ, khuyết tật về trí tuệ hoặc chậm phát triển toàn bộ.
Nguồn tham khảo: https://psychcentral.com/disor...
Biên dịch bởi Khám từ xa Wellcare
- 24-10-2018 -