Hội chứng nghiện giật tóc là bệnh gì?

Hội chứng nghiện giật tóc là một dạng của rối loạn kiểm soát xung động. Ở hội chứng này, bệnh nhân buộc phải thường xuyên bứt lông hay tóc khỏi các vùng như da đầu, lông mày và lông mi của họ. Mặc dù, người mắc chứng bệnh này biết hậu quả, nhưng họ vẫn không thể kiềm chế bản thân. Khi cảm thấy chán nản, người bệnh sẽ giật tóc để làm dịu bản thân. Kết quả là, người bệnh bị hói và tình trạng này sẽ ảnh hưởng đến ngoại hình cũng như khả năng làm việc của họ.

Hội chứng nghiện giật tóc là bệnh gì?

Image result for hội chứng nghiện giật tóc

Hội chứng nghiện giật tóc. (Ảnh minh họa)

Hội chứng nghiện giật tóc là một dạng của rối loạn kiểm soát xung động. Ở hội chứng này, bệnh nhân thường xuyên bứt lông hay tóc khỏi các vùng như da đầu, lông mày và lông mi của họ.

Mặc dù, người mắc chứng bệnh này biết hậu quả, nhưng họ vẫn không thể kiềm chế bản thân. Khi cảm thấy chán nản, người bệnh sẽ giật tóc để làm dịu bản thân. Kết quả là, họ bị hói và tình trạng này sẽ ảnh hưởng đến ngoại hình cũng như khả năng làm việc của họ.

Triệu chứng thường gặp của hội chứng nghiện giật tóc

Các triệu chứng phổ biến bao gồm:

  • Liên tục giật tóc khỏi da đầu, giật lông mày, lông mi và các bộ phận khác của cơ thể;
  • Không thể ngăn bản thân mình giật tóc;
  • Cảm thấy vui và thoải mái hơn sau khi giật tóc;
  • Tóc ngắn lại, mỏng hơn, xuất hiện vùng hói trên da đầu hoặc các khu vực khác của cơ thể, bao gồm cả lông mi thưa hoặc thiếu lông mày;
  • Stress hoặc các vấn đề về tinh thần trong công việc hay cuộc sống do giật tóc;
  • Những vùng da trọc tại chỗ tóc bị giật;
  • Một số hành vi kỳ lạ như kiểm tra các chân tóc, xoay tóc, kẹp tóc giữa các kẽ răng, nhai tóc hoặc ăn tóc.

Hầu hết, người nghiện giật tóc cũng hay kéo da, cắn móng tay hoặc cắn môi. Đôi khi, bạn có thể giật lông vật nuôi, búp bê hoặc từ các vật liệu xốp như quần áo hoặc chăn, đây cũng là dấu hiệu của bệnh. Hầu hết, những người mắc bệnh này chỉ giật tóc khi ở một mình và thường không để cho người khác biết mình mắc bệnh.

Gọi thoại - Gọi video với Tâm lý gia hoặc bác sĩ Tâm thần học trên hệ thống Khám từ xa Wellcare nếu bạn hay giật tóc vô thức hoặc nếu bạn để ý thấy người thân có các dấu hiệu đó. Bằng cách quan sát hành vi của mình và kiểm tra những khu vực mất tóc, bác sĩ sẽ xác định nguyên nhân gây ra chứng rối loạn nghiện giật tóc ví dụ như nhiễm trùng da.

Nguyên nhân của hội chứng nghiện giật tóc

Có rất nhiều ý kiến khác nhau về nguyên nhân gây ra bệnh. Một số chuyên gia cho rằng giật tóc là một dạng nghiện. Nếu bạn cảm thấy thoải mái khi giật tóc, điều này có thể dần dần trở thành một thói quen. Hội chứng nghiện giật tóc cũng có thể là dấu hiệu phản ánh các vấn đề sức khỏe tinh thần.

Theo các nghiên cứu tâm lý, giật tóc là cách làm giảm căng thẳng hoặc lo âu. Trong một số trường hợp, bệnh này cũng có thể là dạng tự làm đau bản thân, bạn cố tình làm bản thân bị thương như là cách để thoát khỏi cảm xúc đau buồn và tạm thời làm bản thân vui.

Nguy cơ mắc hội chứng nghiện giật tóc

Hội chứng nghiện giật tóc là bệnh hiếm gặp và ảnh hưởng đến mọi lứa tuổi. Tuy nhiện, bệnh đang ngày càng phổ biến hơn. Theo kết quả nghiên cứu ở Mỹ, từ 1- 2% sinh viên tham gia khảo sát đã từng hoặc đang mắc chứng bệnh này. Đối với trẻ em, tỉ lệ mắc bệnh giữa bé gái và trai là như nhau. Tuy nhiên, ở người trưởng thành, nữ giới lại mắc bệnh cao hơn. Bạn có thể kiểm soát căn bệnh này bằng cách giảm các yếu tố nguy cơ. Hãy tham khảo với ý kiến bác sĩ để biết thêm thông tin chi tiết.

Có nhiều yếu tố làm tăng nguy cơ mắc hội chứng nghiện giật tóc như:

  • Bệnh sử gia đình: di truyền có vai trò trong tiến triển bệnh và có thể xảy ra ở những người có người thân mắc rối loạn này;
  • Tuổi tác: chứng nghiện giật tóc thường gặp ở bệnh nhân trước hoặc trong độ tuổi dậy thì, thường là khoảng 11-13 tuổi và có thể trở thành vấn đề kéo dài. Trẻ sơ sinh cũng có thể dễ bị bệnh, nhưng thường nhẹ và có thể tự khỏi mà không cần điều trị;
  • Những cảm xúc tiêu cực: với nhiều người, giật kéo tóc là để đối phó với những cảm xúc tiêu cực hoặc không thoải mái, chẳng hạn như stress, lo âu, căng thẳng, cô đơn, mệt mỏi hay thất vọng;
  • Tự cảm giác tích cực: bạn thấy việc giật tóc giúp mình cảm thấy thỏa mãn và tốt hơn. Kết quả là, bạn tiếp tục giật tóc để duy trì những cảm xúc tích cực đó;
  • Rối loạn khác: bệnh nhân cũng có thể mắc các rối loạn khác, chẳng hạn như trầm cảm, lo âu, rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD).

Điều trị hội chứng nghiện giật tóc

Bác sĩ sẽ chẩn đoán bệnh bằng cách:

  • Kiểm tra lượng tóc bạn bị mất đi;
  • Thảo luận về tình trạng rụng tóc và có thể giúp bạn điền vào bảng câu hỏi;
  • Loại bỏ các nguyên nhân giật tóc hoặc rụng tóc thông qua các xét nghiệm lâm sàng.

Theo tổ chức từ thiện dành cho những người bị rối loạn lo âu,  tiêu chuẩn để chẩn đoán chứng nghiện giật tóc bao gồm:

  • Xuất hiện hành vi giật lông, tóc trên cơ thể đi kèm với thôi thúc hoặc cảm giác căng thẳng trước khi làm;
  • Giật tóc mang lại sự hài lòng và nhẹ nhõm;
  • Có cảm giác bớt “ngứa” khi vừa giật tóc;
  • Cảm thấy kiệt sức và mệt mỏi với công việc và xã hội.

Một số người mắc bệnh nhẹ có thể kiểm soát được. Đối với những số khác, họ không thể kiềm chế được những ham muốn kéo giật tóc. Một số phương pháp điều trị đã giúp nhiều bệnh nhân giảm giật tóc và có thể khỏi hoàn toàn.
Liệu pháp tâm lý thay đổi hành vi giật tóc là phương pháp hiệu quả nhất trong điều trị bệnh này. Với phương pháp này, trước hết bệnh nhân sẽ học cách xác định thời gian cụ thể và địa điểm họ muốn giật tóc. Họ cũng sẽ học cách thư giãn và tham gia một số hoạt động để giúp giảm bớt căng thẳng khi có ham muốn giật tóc. Bạn có thể kết hợp các bài tập này với các bài hỗ trợ cảm xúc.

Bác sĩ sẽ chỉ định thuốc (các chất ức chế tái hấp thu serotonin có chọn lọc) dùng trong điều trị sức khỏe tâm lý khác như trầm cảm và rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD) để điều trị chứng nghiện giật tóc.

Triệu chứng của bệnh là tự phát và không có cách nào có thể ngăn chặn chứng bệnh này. Tuy nhiên, bạn cần kiểm tra các hành vi tiềm ẩn và điều trị bệnh ngay khi có các triệu chứng. Ngoài ra, bạn cần học cách quản lý căng thẳng để giúp tránh tình trạng nghiện giật tóc về sau.

--> KHÁM TỪ XA với bác sĩ giỏi chuyên khoa Tâm lý hoặc Tâm thần học trên Wellcare để được tư vấn phương pháp hỗ trợ điều trị tốt nhất.

Tác giả: Tố Quyên - Tham vấn y khoa: Lê Thị Mỹ Duyên

Theo Hello bác sĩ

- 22-03-2021 -

Bài viết liên quan

  • Chứng câm chọn lọc là một rối loạn lo âu khiến trẻ không nói được trong một số trường hợp cụ thể, ví dụ như khi đi học hoặc khi ở nơi đông người. Dù vậy, trẻ có thể nói chuyện bình thường với người thân và bạn bè khi không ai chú ý, hoặc khi trẻ ở nhà.

  • Cơn hoảng loạn (panic attack) là một giai đoạn lo âu căng thẳng dữ dội diễn ra trong thời gian ngắn, gây ra cảm giác sợ hãi mãnh liệt cho cơ thể. Trạng thái đó có thể bao gồm nhịp tim tăng nhanh, hô hấp khó khăn, chóng mặt, cơ thể run lên và bị căng cơ. Các cơn hoảng loạn xảy đến thường xuyên, không đoán trước được và thường không liên quan đến bất kỳ mối đe doạ từ bên ngoài nào. 

  • Mỗi người trầm cảm theo nhiều cách khác nhau, mức độ và triệu chứng thay đổi theo cá nhân và thời gian. Bạn có thể gọi bác sĩ chuyên khoa Tâm lý để khám trực tuyến, tư vấn từ xa: https://khamtuxa.vn/bac-si/khoa/tam-ly

  • Tâm thần phân liệt là một dạng hành vi bất thường hạng nặng mà chúng ta thường hay biết và gọi bằng cái tên thông dụng hơn, “bệnh điên”. Người mắc tâm thần phân liệt có thể có nhiều triệu chứng loạn tinh thần dưới các dạng khác nhau và bị mất nhận thức với hiện tại. Họ có thể nghe thấy giọng nói vô hình nào đó mà vốn dĩ nó không có thật, nói năng khó hiểu, hoặc chẳng có logic tí nào. 

  • Cuộc sống hiện đại gấp gáp đem đến quá nhiều nỗi phiền muộn. Căng thẳng, cô đơn, lo lắng, xung đột… tất cả đang gặm nhấm nguồn năng lượng sống của mỗi người. Có khi nào bạn thấy mình buồn bã, chán nản, không còn nghị lực để tiếp tục?  Đừng quá lo lắng!  Ưu tư, buồn phiền nào rồi sẽ qua, điều quan trọng là hãy đối xử tốt với bản thân mình. Bài viết này là món quà tặng gửi đến bạn đọc – nhất là những người đang trải qua những bất công, đau khổ đến mức nhiều khi chỉ muốn buông xuôi chấm dứt mọi thứ.

  • Rối loạn nhân cách tránh né được đặc trưng bởi cảm giác cực kì ức chế với xã hội, tự đánh giá thấp bản thân và nhạy cảm với những lời chỉ trích tiêu cực và từ chối. Các triệu chứng này không chỉ đơn giản là cảm giác xấu hổ hay lúng túng trong các mối quan hệ xã hội. Rối loạn nhân cách tránh né là những vấn đề có ảnh hưởng đáng kể tới khả năng tương tác với những người khác và duy trì những mối quan hệ này trong cuộc sống hàng ngày. Khoảng 1% dân số có chứng bệnh này.