Hội chứng Stevens-Johnson

Hội chứng suy hô hấp cấp tính nặng (SARS) là một dạng viêm phổi nặng. Bệnh xuất hiện lần đầu tiên ở Trung Quốc vào tháng 11 năm 2002. Trong vòng vài tháng, khách du lịch và người Trung Quốc đi sang nước ngoài đã làm bệnh lan rộng ra 29 quốc gia toàn

Hội chứng Stevens-Johnson (viêm da dị ứng cấp tính) là gì?

Hội chứng Stevens-Johnson
Ảnh: Vitalk

Hội chứng Stevens-Johnson là bệnh viêm da dị ứng cấp tính. Bệnh này thường không phổ biến và không dễ mắc phải. Hội chứng Stevens-Johnson có thể gây ra những triệu chứng nghiêm trọng, cần phải được chữa trị kịp thời và có thể phải được điều trị ở khu vực chăm sóc đặc biệt tại bệnh viện.
Nam giới thường có nguy cơ mắc chứng bệnh này cao hơn phụ nữ. Đa số các trường hợp mắc bệnh có liên quan nhiều đến việc sử dụng một vài loại thuốc đặc trị, bệnh thường bắt đầu từ 1 đến 3 tuần sau khi sử dụng thuốc lần đầu tiên.

Triệu chứng và dấu hiệu

Hội chứng này thường bắt đầu bằng một cơn sốt cao và các triệu chứng giống như cảm cúm. Sau 1 đến 3 ngày, tổn thương da bắt đầu xuất hiện. Chứng phát ban bao gồm các thương tổn nổi lên ở da trông giống như các vết phồng giộp. Các nốt phồng này sẽ tróc ra dẫn đến bị chảy nước và để lại làn da mẫn đỏ.
Bạn có thể bị đau nhức ở miệng gây khó khăn cho việc nuốt và có xuất hiện các vết loét ở niêm mạc mũi, mắt và bộ phận sinh dục. Viêm loét miệng có thể kéo dài trong nhiều tháng. Những triệu chứng khác có thể xuất hiện bao gồm nhạy cảm với ánh sáng, đỏ mắt hoặc khô mắt, lo lắng hoặc có vấn đề về thị giác.

Khi nào bạn cần gặp bác sĩ?

Nên gọi bác sĩ hoặc đến bệnh viện nếu bạn có một trong các triệu chứng sau:
  • Xuất hiện chứng đau da lan rộng mà không rõ nguyên nhân;
  • Sưng mặt;
  • Xuất hiện các vết phồng giộp ở da và niêm mạc;
  • Nổi mày đay;
  • Sưng lưỡi;
  • Xuất hiện chứng phát ban đỏ hoặc đỏ tía ở da và có khả năng lan rộng;
  • Lột da.

Nguyên nhân

Nguyên nhân của hội chứng này thường là do phản ứng với thuốc. Đa số các loại thuốc đều có thể gây ra hội chứng Stevens-Johnson. Những loại thuốc thường có khả năng gây ra hội chứng này nhiều hơn là thuốc kháng sinh sulfa, thuốc kháng viêm không chứa steroid (NSAIDs), thuốc chống co giật và allopurinol (sử dụng để trị bệnh gút). Trong các trường hợp hiếm gặp, chứng nhiễm trùng (gây ra bởi vi khuẩn và virus) hoặc ung thư có thể gây ra hội chứng Stevens-Johnson.

Nguy cơ mắc bệnh

Có rất nhiều yếu tố có thể làm tăng nguy cơ mắc hội chứng Stevens-Johnson, bao gồm:
  • Bệnh nhiễm trùng do virus: nguy cơ mắc hội chứng Stevens-Johnson sẽ tăng cao nếu bạn mắc phải một chứng bệnh nhiễm trùng do virus gây ra như bệnh mụn giộp, bệnh viêm phổi do virus, HIV hoặc viêm gan.
  • Hệ miễn dịch suy yếu: nếu bạn có hệ miễn dịch suy yếu, bạn sẽ có nguy cơ mắc hội chứng Stevens-Johnson nhiều hơn. Hệ miễn dịch có thể bị ảnh hưởng bởi việc cấy ghép cơ quan, bệnh HIV/AIDS và bệnh tự miễn dịch.
  • Tiền sử đã từng mắc hội chứng Stevens-Johnson: nếu bạn đã từng mắc phải hội chứng này khi dùng một loại thuốc nào đó, bạn sẽ có nguy cơ bị tái phát hội chứng này nếu bạn dùng lại loại thuốc đó.
  • Tiền sử gia đình mắc phải hội chứng Stevens-Johnson: Nếu một thành viên trong gia đình đã từng mắc phải hội chứng Stevens-Johnson hoặc một chứng bệnh có liên quan được gọi là hội chứng hoại tử thượng bì nhiễm độc (toxic epidermal necrolysis), bạn cũng có thể dễ bị mắc phải hội chứng Stevens-Johnson.
  • Mang một loại gen đặc biệt: Nếu bạn mang một loại gen được gọi là HLA-B 1502, bạn sẽ có nguy cơ mắc hội chứng Stevens-Johnson nhiều hơn, đặc biệt là nếu bạn dùng các loại thuốc chuyên trị co giật hoặc bệnh thần kinh.

Chẩn đoán

Bác sĩ sẽ chẩn đoán hội chứng Stevens-Johnson dựa trên tiền sử dùng thuốc của bệnh nhân và dựa trên kết quả khám sức khỏe tổng quát. Bác sĩ cũng có thể sẽ dựa vào mức độ biểu hiện trên da của người bệnh để xác định xem bạn có bị hội chứng Stevens-Johnson hay không. Ngoài ra, sinh thiết da cũng là một phương pháp giúp cho việc chẩn đoán được chính xác hơn.

Điều trị

Phải ngưng sử dụng ngay lập tức bất kỳ loại thuốc nào là nguyên nhân gây ra hội chứng Stevens-Johnson. Nếu tình trạng phồng giộp và lột da trở nên nghiêm trọng, người bệnh cần phải ở lại bệnh viện để điều trị. Người bệnh thường được đưa đến khoa bỏng đặc biệt ở bệnh viện, để được chăm sóc những tổn thương da trong điều kiện tốt nhất. Thuốc mỡ bôi da sẽ được bôi lên vùng da phát ban và tĩnh mạch sẽ được truyền dịch để phòng ngừa tình trạng mất nước. Việc phòng ngừa bệnh nhiễm trùng là mối quan tâm hàng đầu. Dung dịch thuốc súc miệng có thể điều trị chứng tổn thương miệng.

Hạn chế diễn tiến bệnh

Những thói quen sinh hoạt và phong cách sống dưới đây sẽ giúp bạn hạn chế diễn tiến hội chứng Stevens-Johnson:
  • Tái khám đúng lịch hẹn để được theo dõi diễn tiến các triệu chứng cũng như tình trạng sức khỏe của bạn;
  • Dùng thuốc theo sự hướng dẫn của bác sĩ, không được tự ý uống thuốc không được chỉ định hoặc tự ý bỏ thuốc trong toa được kê cho bạn;
  • Rửa tay cẩn thận: bất cứ người nào đang chăm sóc vùng da thương tổn cần phải rửa sạch tay để phòng chống bệnh nhiễm trùng;
  • Cần duy trì chế độ dinh dưỡng hợp lý: bạn có thể ăn uống bằng chất lỏng nếu có xuất hiện chứng đau khi nuốt;
  • Uống đủ nước để chống mất nước;
  • Liên lạc với bác sĩ nếu bạn bị sốt cao hoặc không thể uống đủ nước hay ăn chế độ dinh dưỡng hợp lý do bị mắc phải chứng tổn thương ở miệng.
Những thông tin được cung cấp không thể thay thế cho lời khuyên của các chuyên viên y tế. Hãy luôn tham khảo ý kiến bác sĩ.

Tác giả:   Tham vấn y khoa: (Nguồn: Hello bác sĩ)


 

Tác giả: Tham vấn y khoa: (Nguồn: Hello bác sĩ)

- 28-05-2018 -

Bài viết liên quan

  • 28-05-2018
    Alpha-1-antitrypsin (AAT) là một protein do gan tạo ra. Nó bảo vệ phổi khỏi tác hại của một loại enzyme có tên là bạch cầu trung tính elastase. Khi thiếu AAT, phổi không thể nở rộng và co rút tốt dẫn đến hô hấp khó khăn hơn và tổn thương phổi (tràn khí)
  • 28-05-2018
    Viêm đài bể thận là nhiễm khuẩn ở tổ chức kẽ của thận, nguyên nhân do vi khuẩn. Ở giai đoạn cấp của bệnh, có thể chữa khỏi hoàn toàn nếu được loại bỏ nguy cơ và nguyên nhân gây bệnh. Nếu bị tái phát nhiều lần sẽ chuyển thành mạn, và hậu quả cuối cùng
  • 28-05-2018
    Van hai lá là van tim nằm giữa tâm nhĩ trái và tâm thất trái. Khi bị hẹp lại vì bất cứ lý do gì, van hai lá của tim mở không đủ, khiến dòng chảy của máu từ tâm nhĩ trái xuống tâm thất trái bị tắc nghẽn. Hẹp van hai lá là một bệnh khá phổ biến ở nước
  • 28-05-2018
    Tắc mạch ối là do nước ối, tế bào của thai nhi, chất gây, tóc, lông tơ hoặc các mảnh mô khác lọt vào tuần hoàn của người mẹ, gây ra suy hô hấp và suy tuần hoàn cấp tính. Tắc mạch ối là một biến chứng sản khoa rất nguy hiểm, tỷ lệ tử vong cao, không thể
  • 28-05-2018
    Bệnh viêm kết mạc cấp, còn được gọi bằng một cái tên dân dã là “đau mắt đỏ”. Đây là một bệnh rất dễ lây lan trong cộng đồng nên thường phát triển thành dịch. Bệnh gặp phổ biến ở nước ta, thường là vào mùa hè. Trong đó, ở các thành phố lớn gặp nhiều hơn
  • 28-05-2018
    Ung thư phế quản xảy ra khi các tế bào biểu mô phế quản tăng trưởng không kiểm soát được nữa, tế bào tăng lên thật nhanh chóng về số lượng, tuy nhiên các tế bào được sinh ra không đảm bảo chức năng bình thường như các tế bào biểu mô phế quản thông thường